Nghe tin bác sắp đáo quê nhà Hai bảy năm trường phải cách xa Khuya khoắt ôm lòng không ngắm mộng Tinh mơ tựa gối chẳng nhìn hoa Bên ni, tần tảo mòn trôn ốc Đằng ấy, long đong vẹt mỏ gà Thôi bác, dễ gì mà lạc lối Em đây xin đón ở nhà ga... OCRA | |
THƠ ĐƯỜNG LUẬT
HOÀNG ĐÌNH QUANG & BẠN BÈ
Thứ Tư, 23 tháng 2, 2011
NGHE TIN BÁC SẮP ĐÁO QUÊ NHÀ
HỌA THƠ VIỆT DƯƠNG NHÂN
BẾN ĐỢI
Bến đợi năm nào in bóng trăng
Trái sầu loáng thoáng giữa sông Hằng
Bể dâu chìm nổi bao thân phận
Sóng gió ba đào lắm nhọc nhằn
Hớn hở chùm sao đang nhảy múa
Rầu rầu dáng Nguyệt ôm hờn căm
Có ai nào thấu thân bồ liễu
Lặng lẽ sầu đong suốt những năm
(Ngoại ô Paris, Bạch Am,
đêm mùa hạ nóng 37°C
17.7.2006)
VIỆT DƯƠNG NHÂN
Bến đợi năm nào in bóng trăng
Trái sầu loáng thoáng giữa sông Hằng
Bể dâu chìm nổi bao thân phận
Sóng gió ba đào lắm nhọc nhằn
Hớn hở chùm sao đang nhảy múa
Rầu rầu dáng Nguyệt ôm hờn căm
Có ai nào thấu thân bồ liễu
Lặng lẽ sầu đong suốt những năm
(Ngoại ô Paris, Bạch Am,
đêm mùa hạ nóng 37°C
17.7.2006)
VIỆT DƯƠNG NHÂN
HỌA
BẾN TRĂNG SUÔNG
(hoạ bài BẾN ĐỢI)
Chị sầu chị đứng, chị chờ trăng
Vội vã làm chi chốn vĩnh hằng
Nhí nhảnh thanh tân lời hớn hở
Hom hem cố cựu giọng cằn nhằn
Chặt đầu cái đứa làm anh hận
Bắn bỏ tên nào khiến chị căm!
Sọc đỏ nền vàng còn phấp phới (*)
Buồn buồn đắp đỗi được vài năm!
ỐC-RẠ
(hoạ bài BẾN ĐỢI)
Chị sầu chị đứng, chị chờ trăng
Vội vã làm chi chốn vĩnh hằng
Nhí nhảnh thanh tân lời hớn hở
Hom hem cố cựu giọng cằn nhằn
Chặt đầu cái đứa làm anh hận
Bắn bỏ tên nào khiến chị căm!
Sọc đỏ nền vàng còn phấp phới (*)
Buồn buồn đắp đỗi được vài năm!
ỐC-RẠ
__________
Tác Giả Việt Dương Nhân (NỮ) có treo cờ vàng 3 sọc đỏ trên trang của mình.
HỌA VỚI TRẦN MẠNH HÙNG
TRẦN MẠNH HÙNG HOA KHAI SẮC (xướng kính mời ) Nụ tầm xuân nhú trĩu nhành bông Hàm tiếu như môi đượm thắm hồng Bao gã ong tình ngây ngất đợi Dăm chàng bướm ái lượn lờ trông Mê vầng khuynh sắc bồn chồn dạ Đắm nét thanh tân nhấp nhỏm lòng E ấp tuyệt vời hoa hé nhụy Cười duyên cánh mở tiển màn đông CONOCRA họa bài “Hoa khai sắc” của Trần Mạnh Hùng: 1-CÁI TỦ LẠNH Em biết rằng anh khoái bập bông Nay mê áo thắm, mốt quần hồng Rau giền cà muối, em ngồi đợi Rượu ngoại, bia lon, nó đứng trông Còn chức, còn quyền ưa đổi dạ Hết pin, hết đạn mới yên lòng Mày râu quân tử còn đi nữa Tủ lạnh ở nhà hẳn đã đông! 2-TRẢ NỢ MÁ HỒNG | |||||
|
CÙNG SAY BÓNG ĐÁ
Em thích ông già Mê-nốt-ti (*)
Còn anh ủng hộ chú Hen-ri (**)
Ba lần thắng độ cười rinh rích
Hai trái vào khung giận hí hì…
Khai cuộc em khui se-vén-up
Hạ màn anh mở ngũ-gia-bì
Anh ơi kỳ tới ai giành cúp?
Xin cá: sẽ là… Lỗ-má-ni!
_______________
(*)-HLV nổi tiếng.
(**)- Danh thủ người Pháp.
Còn anh ủng hộ chú Hen-ri (**)
Ba lần thắng độ cười rinh rích
Hai trái vào khung giận hí hì…
Khai cuộc em khui se-vén-up
Hạ màn anh mở ngũ-gia-bì
Anh ơi kỳ tới ai giành cúp?
Xin cá: sẽ là… Lỗ-má-ni!
_______________
(*)-HLV nổi tiếng.
(**)- Danh thủ người Pháp.
ĐI TRÊN ĐƯỜNG BÀ HUYỆN THANH QUAN,
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG":
Bước tới đèo ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lái đác bên sông chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.
ĐI TRÊN ĐƯỜNG BÀ HUYỆN THANH QUAN,
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG":
(Họa vần bài thơ "Qua Đèo Ngang):
Thế sự mông lung lộn chính tà
Quần hồng ghi dấu bậc tài hoa
Sáu bài thơ cổ lưu tên phố(*)
Nửa thế kỷ nay đánh số nhà(**)
Khanh tướng chắc gì nên vọng tộc
Câu thơ còn đó lập danh gia
Chẳng bia, chẳng tượng, không đến miếu
Ngẫm sự mất còn khó vậy ta?
Ngày Chín, tháng Tám, năm Bính Tuất.
(30-9-2006)
_________
(*)- Toàn bộ sự nghiệp thơ ca của Bà Huyện Thanh Quan chỉ còn lại 6 bài, trong đó có 2 bài được coi là kiệt tác: Qua đèo Ngang và Thăng Long thành hoài cổ.
(**)- Từ năm 1955, chính quyền Việt Nam (miền Nam) chính thức đặt tên đường Bà Huyện Thanh Quan cho một đường phố của thành phố Sài Gòn, (tên cũ do người Pháp đặt là Flandin) và tồn tại cho đến ngày nay.
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG":
Bước tới đèo ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lái đác bên sông chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.
ĐI TRÊN ĐƯỜNG BÀ HUYỆN THANH QUAN,
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG":
(Họa vần bài thơ "Qua Đèo Ngang):
Thế sự mông lung lộn chính tà
Quần hồng ghi dấu bậc tài hoa
Sáu bài thơ cổ lưu tên phố(*)
Nửa thế kỷ nay đánh số nhà(**)
Khanh tướng chắc gì nên vọng tộc
Câu thơ còn đó lập danh gia
Chẳng bia, chẳng tượng, không đến miếu
Ngẫm sự mất còn khó vậy ta?
Ngày Chín, tháng Tám, năm Bính Tuất.
(30-9-2006)
_________
(*)- Toàn bộ sự nghiệp thơ ca của Bà Huyện Thanh Quan chỉ còn lại 6 bài, trong đó có 2 bài được coi là kiệt tác: Qua đèo Ngang và Thăng Long thành hoài cổ.
(**)- Từ năm 1955, chính quyền Việt Nam (miền Nam) chính thức đặt tên đường Bà Huyện Thanh Quan cho một đường phố của thành phố Sài Gòn, (tên cũ do người Pháp đặt là Flandin) và tồn tại cho đến ngày nay.
TỰ RĂN MÌNH
Em rằng em giỏi nhất làng thơ
Nhưng hóa ra em chỉ lỡm lờ
Xăm xăm quyết chí làm thi bá
Hùng hục lao tâm chiếm ngọn cờ!
Nước ốc trước sau là nước ốc
Càng cua kết cục cũng càng cua
Văn trường khôn quá là khôn dại (*)
Cụ Tú ngày xưa dạy chẳng thừa.
Nhưng hóa ra em chỉ lỡm lờ
Xăm xăm quyết chí làm thi bá
Hùng hục lao tâm chiếm ngọn cờ!
Nước ốc trước sau là nước ốc
Càng cua kết cục cũng càng cua
Văn trường khôn quá là khôn dại (*)
Cụ Tú ngày xưa dạy chẳng thừa.
________
(*)- Thơ Tú Xương:
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn trường ấy dại khôn
CONOCRA
(*)- Thơ Tú Xương:
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn trường ấy dại khôn
CONOCRA
CẠN AO
Cạn ao, cá lớn bắt đi rồi
Tôm tép vào tay bọn đến hôi
Kẻ dại chỉ mong qua đắp đỗi
Người khôn còn đợi kiếm của giời
Những lo sông cả tràn dồn lũ
Lại sợ đồng khô cực nắng nôi
Mút ruột rung đùi chờ nước nổi
Ai mang vỏ ốc đổ sau hồi ?
OCRA
Tôm tép vào tay bọn đến hôi
Kẻ dại chỉ mong qua đắp đỗi
Người khôn còn đợi kiếm của giời
Những lo sông cả tràn dồn lũ
Lại sợ đồng khô cực nắng nôi
Mút ruột rung đùi chờ nước nổi
Ai mang vỏ ốc đổ sau hồi ?
OCRA
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)