Thứ Tư, 23 tháng 2, 2011

NGHE TIN BÁC SẮP ĐÁO QUÊ NHÀ

Nghe tin bác sắp đáo quê nhà
Hai bảy năm trường phải cách xa
Khuya khoắt ôm lòng không ngắm mộng
Tinh mơ tựa gối chẳng nhìn hoa
Bên ni, tần tảo mòn trôn ốc
Đằng ấy, long đong vẹt mỏ gà
Thôi bác, dễ gì mà lạc lối
Em đây xin đón ở nhà ga...
 

OCRA

HỌA THƠ VIỆT DƯƠNG NHÂN

BẾN ĐỢI

Bến đợi năm nào in bóng trăng
Trái sầu loáng thoáng giữa sông Hằng
Bể dâu chìm nổi bao thân phận
Sóng gió ba đào lắm nhọc nhằn
Hớn hở chùm sao đang nhảy múa
Rầu rầu dáng Nguyệt ôm hờn căm
Có ai nào thấu thân bồ liễu
Lặng lẽ sầu đong suốt những năm

(Ngoại ô Paris, Bạch Am,
đêm mùa hạ nóng 37°C
17.7.2006) 

VIỆT DƯƠNG NHÂN

HỌA
BẾN TRĂNG SUÔNG
(hoạ bài BẾN ĐỢI)

Chị sầu chị đứng, chị chờ trăng
Vội vã làm chi chốn vĩnh hằng
Nhí nhảnh thanh tân lời hớn hở
Hom hem cố cựu giọng cằn nhằn
Chặt đầu cái đứa làm anh hận
Bắn bỏ tên nào khiến chị căm!
Sọc đỏ nền vàng còn phấp phới (*) 

Buồn buồn đắp đỗi được vài năm!

ỐC-RẠ
__________

Tác Giả Việt Dương Nhân  (NỮ) có treo cờ vàng 3 sọc đỏ trên trang của mình.

HỌA VỚI TRẦN MẠNH HÙNG

TRẦN MẠNH HÙNG

HOA KHAI SẮC (xướng kính mời )

Nụ tầm xuân nhú trĩu nhành bông
Hàm tiếu như môi đượm thắm hồng
Bao gã ong tình ngây ngất đợi
Dăm chàng bướm ái lượn lờ trông
Mê vầng khuynh sắc bồn chồn dạ
Đắm nét thanh tân nhấp nhỏm lòng
E ấp tuyệt vời hoa hé nhụy
Cười duyên cánh mở tiển màn đông



CONOCRA họa bài “Hoa khai sắc” của Trần Mạnh Hùng:

1-CÁI TỦ LẠNH

Em biết rằng anh khoái bập bông
Nay mê áo thắm, mốt quần hồng
Rau giền cà muối, em ngồi đợi
Rượu ngoại, bia lon, nó đứng trông
Còn chức, còn quyền ưa đổi dạ
Hết pin, hết đạn mới yên lòng
Mày râu quân tử còn đi nữa
Tủ lạnh ở nhà hẳn đã đông!


2-TRẢ NỢ MÁ HỒNG 
 
Có ai lấy phải đức lông bông
Trả hết cho xong nợ má hồng
Đèn sớm tảo tần cơm với áo
Sương chiều ngao ngán đợi cùng trông
Thấy điều chồng dại mà điên ruột
Nhìn cảnh con thơ lại chạnh lòng
Kiếp nữa đầu thai làm phận gái
Điểm trang giữa lúc chợ còn đông.

CÙNG SAY BÓNG ĐÁ

Em thích ông già Mê-nốt-ti (*)
Còn anh ủng hộ chú Hen-ri (**)
Ba lần thắng độ cười rinh rích
Hai trái vào khung giận hí hì…
Khai cuộc em khui se-vén-up
Hạ màn anh mở ngũ-gia-bì
Anh ơi kỳ tới ai giành cúp?
Xin cá: sẽ là… Lỗ-má-ni!
_______________
(*)-HLV nổi tiếng.
(**)- Danh thủ người Pháp.
ĐI TRÊN ĐƯỜNG BÀ HUYỆN THANH QUAN,
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG": 


Bước tới đèo ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lái đác bên sông chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.



ĐI TRÊN ĐƯỜNG BÀ HUYỆN THANH QUAN,
NHỚ BÀI THƠ "QUA ĐÈO NGANG":

(Họa vần bài thơ "Qua Đèo Ngang):

 
Thế sự mông lung lộn chính tà
Quần hồng ghi dấu bậc tài hoa
Sáu bài thơ cổ lưu tên phố(*)
Nửa thế kỷ nay đánh số nhà(**)
Khanh tướng chắc gì nên vọng tộc
Câu thơ còn đó lập danh gia 

Chẳng bia, chẳng tượng, không đến miếu
Ngẫm sự mất còn khó vậy ta?

Ngày Chín, tháng Tám, năm Bính Tuất.
(30-9-2006)


_________
(*)- Toàn bộ sự nghiệp thơ ca của Bà Huyện Thanh Quan chỉ còn lại 6 bài, trong đó có 2 bài được coi là kiệt tác: Qua đèo Ngang Thăng Long thành hoài cổ.
(**)- Từ năm 1955, chính quyền Việt Nam (miền Nam) chính thức đặt tên đường Bà Huyện Thanh Quan cho một đường phố của thành phố Sài Gòn, (tên cũ do người Pháp đặt là Flandin) và tồn tại cho đến ngày nay.

TỰ RĂN MÌNH

Em rằng em giỏi nhất làng thơ
Nhưng hóa ra em chỉ lỡm lờ
Xăm xăm quyết chí làm thi bá
Hùng hục lao tâm chiếm ngọn cờ!
Nước ốc trước sau là nước ốc
Càng cua kết cục cũng càng cua
Văn trường khôn quá là khôn dại (*)
Cụ Tú ngày xưa dạy chẳng thừa.


________
(*)- Thơ Tú Xương:
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn trường ấy dại khôn


CONOCRA

CẠN AO

Cạn ao, cá lớn bắt đi rồi
Tôm tép vào tay bọn đến hôi
Kẻ dại chỉ mong qua đắp đỗi
Người khôn còn đợi kiếm của giời
Những lo sông cả tràn dồn lũ
Lại sợ đồng khô cực nắng nôi

Mút ruột rung đùi chờ nước nổi
Ai mang vỏ ốc đổ sau hồi ?



OCRA

VỊNH CÁI NỐT RUỒI

Vừa mới khoe ra đã…ối dào!
Đứa thì cầm kéo, kẻ cầm dao
Sát phu thầy bói tha hồ xoáy
Đón lệ lang băm thoải mái đào
Phơn phớt trên kia tu kiếp trước
Thâm thâm dưới ấy nợ năm nao
Xiêm y che khuất giờ cho thấy
Khối kẻ nghiêng nghiêng ghé mũi… chào!


BẠCH PHÁT LƯƠNG NHÂN
(HĐQ)

HỌA ĐÂY!

Ơ hay, chung chán thế thì riêng
Xuống xuống lên lên chả bõ phiền
Ngó ngoáy cầm bằng làm cú chót
Tung tăng cố đấm quả đầu tiên
Nhiều khi để đấy mà không động
Lắm lúc cho xong cũng chẳng yên
Mỗi bận nhìn nhau, ôi một thuở
Chung mà chung thế thế thì riêng. 

Ocra5965

XIN HỌA



Hoàn môn chàng hé để em vào
Thân mọn xin đừng chấp thấp cao
Lối cũ ai còn thăm gốc mận(*)
Đường xưa người vẫn nhớ hoa đào
Đưa tay sao nỡ buông tình cạn
Nắm áo chi đành thả nghĩa sâu
Hương cũ đã luồn qua cửa khác
Đêm tàn lệ nhỏ bóng quỳnh giao

________
(*)- Mận: tên chữ là “lý”.

CHUYỆN CON ỐC RẠ


Ốc rạ là con ốc tí ti
Tiền xưa cái lỗ bé như ri
Nào anh, muốn thử nhăm nhăm… cấc!
Kìa chị, ham vui dứ dứ… hì!
Ăn ốc thòm thèm… đành đổ vỏ
Mò trai dang dở… lại phân bì.
Bác nào đã đến Sầm Sơn chửa?
Hoằng Hóa nhà em ở hướng ni! 

Ocra5965

TỰ VẼ MÌNH


Ngồi không em vẽ dung nhan em
Cha mẹ sinh ra vốn lọ lem
Ít chữ về nhà buôn xí-muội
Lắm lời ra chợ bán cà-rem
Thơ không lập tứ -  thơ nhăng nhít
Đối chẳng thành đôi – đối nhập nhèm
Vác gậy chơi chòi thơ với phú
Già thì chưa mấy đã hòm hem!

OCRA-LTP-TH

THƯƠNG BÁC TRẦN – THI SĨ

Ô hô, thương quá bác Trần ơi
Bác có sao không? Thật rụng rời
Lôc cốc Sơn Đông ừm… thứ thiệt
Leng keng mãi võ ấy… đồ chơi!
Buồn mồm dân chủ đem ra nhấm
Ngứa miệng văn minh nhặt lấy xơi
Bà Tám đi mô mà vắng vẻ
Loăng quăng được thế quậy tung trời. 


OCRA

Kính bác Trần Mạnh Hùng

Em tưởng rằng em biết viết thơ
Hóa ra em cóc biết gì cơ
Trước sau nước ốc như thân ốc
Kết cục càng cua cũng cẳng cua
Ham hố bán buôn đâm kẹt vốn
Thẫn thờ viết lách hóa thiu thơ.
Nhà em nhờ bác thành thi sĩ
Khôn dại dăm câu viết lửng lờ ... 

OCRA-LÊ THỊ PHỤNG (TH)

NGHE TIN HÒN PHỤ (PHỤ TỬ) ĐỔ XUỐNG BIỂN

Hòn Phụ Tử đứng đây đã bao nhiêu thế kỷ?
Cảm tác:

Nghe tin núi đá ở Hòn Chông
Một sớm đâm nhào xuống bể Đông
Phận bố già nua đi lặng lẽ
Thân con trai tráng đứng bềnh bồng
Ngàn năm tưởng những trơ như đá
Một chốc hay đâu chẳng phải đồng
Mới biết núi non còn cách biệt

Trách gì lòng dạ chẳng ngăn sông! 
 
22-9-2006 

Sau khi Hòn Phụ đã đổ...

CHÂN DUNG TỰ HOẠ

Mờ mờ , ảo ảo, hỡi hiền huynh!
Hoa nở về đêm, giống dạ quỳnh
Tóc tém "đờ-mi", đầu gật gật
Chân đi "chữ bát", gối khuỳnh khuỳnh
Anh trai ngao ngán: đồ con ốc
Chị gái chanh chua: loại ánh huỳnh(*)
Ngỡ ngàng con nước mười hai bến
Lỡ bước sang ngang té cái... uỳnh!


_________
(*)- Con đom đóm
OCRA
Xin kính mời đại huynh hoạ cùng em cho vui.
À mà này, phải hoạ cho đúng vần "uynh" em mới "chịu" à nghen!
Trân trọng!

CHUYỆN TRÊN TRỜI


Em kể câu này chàng biết không?
Trên trời cũng có một giòng sông
Nhịp cầu Ô Thuớc bao mong đợi
Bến nước Ngân Giang mấy ngóng trông
Kẻ lụy ái tình trêu Tạo Hóa
Người vương duyên nợ ghẹo Thiên Công
Trần gian không mắc cầu con qu
Mà biết bao nhiêu kẻ chán chồng!


OCRA

ĐÔI LỜI THỎ THẺ


Hoàn môn chàng hé để em vào
Thân mọn xin đừng chấp thấp cao
Lối cũ ai còn thăm gốc mận(*)
Đường xưa người vẫn nhớ hoa đào
Đưa tay sao nỡ buông tình cạn
Nắm áo chi đành thả nghĩa sâu
Hương cũ đã luồn qua cửa khác
Đêm tàn lệ nhỏ bóng quỳnh giao

Ốc rạ

TỰ THAN

Có nhẽ em đây đã quá thì
Ngôn từ, ý tứ chẳng ra chi
Héo hon tấc dạ lời ong bướm
Canh cánh cõi lòng tiếng thị phi
Thân ốc cả đời mang vảy ốc
Kiếp rêu một phận giữ rong rêu
Xoay trôn, gỡ yếm ai người chấm
Có cảm thương cho cái lỡ thì?

Ký tên OCRA

II

Các bác có lòng khen nó ngon
Em xin chút dạ vẫn còn son
Xiêm y quá mốt hơi xô lệch
Quần áo lỗi thời suýt trống trơn
Ăn ốc ai ơi, đừng đổ vỏ

Nói mò đằng ấy chớ khom nhòm
Thánh thiêng, Thánh liếc thì toi vật
Em cũng còn đây, chút hỏn hon...

ĐỌC "BỈ VỎ" CỦA NGUYÊN HỒNG


Những ngày thơ ấu của riêng ông
Thành nỗi buồn chung của cộng đồng
Tám Bính thân hèn đành trộm cắp(*)
Năm Sài Gòn mạnh dám chơi ngông.
Giang hồ có khuấy trời Nam Định
Tứ chiếng còn tung đất Hải Phòng?
Con cháu ngày nay ra sức vỏ
Mấy ai đọc sách bác Nguyên Hồng?
__________

* Bỉ = cô gái.
* Vỏ = ăn cắp.

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

MỪNG THỌ CHÚ HOA HUYỀN

NGUYỆT DẠ

Nguyệt dạ, xin thưa chẳng muốn già
Mặc ngàn năm tháng cứ trôi qua
Trời giăng mây trắng đùa trêu gió
Đất ngợp trăng vàng bỡn cợt da
Cung quảng Hằng Nga say Ngọc Thố
Trần gian sỹ tử đắm hồng hoa
Hữu duyên trời đất trào ân ái
Chết dưới chân nàng đã có ta.

Hoahuyen

HỌA

MỪNG THỌ CHÚ HOA HUYỀN
(Họa vận bài Nguyệt Dạ của Hoa Huyền)


I

Nhanh nhảnh nhành nhanh kẻo hắn già
Đầu thì chui lọt đít chưa qua
Lưa thưa vài cuốc ê xương cốt
Lớt phớt đôi lần ngứa thịt da
Băm bổ dê già e xỏ lá
Lần chần khỉ nhóc khéo thăng hoa
Năm nhăm là mấy mùa rau diếp
Sưu tập hôm rày mấy số ta?

Viết bởi HĐQ - 04 Jan 2011, 11:35 

II

Làm sao có cách để không già?
Móng đỏ, môi hồng nhắm mắt qua!
Dại mặt hãy chòng cô Quán Gánh
Khôn hồn chớ ghẹo chị Hàng Da
Vo ve tổn thọ lời ong bướm
Léng phéng hao tài tiếng nguyệt hoa
Trông mặt mà bắt hình dong nhé
Già Tây nó khác với già ta!

HĐQ
Viết bởi HĐQ - 07 Jan 2011, 00:05

CHÚC TẾT PHẠM BÁ CHIỂU

Mùng Một, mùng Hai bác trốn mô?
Mùng Ba, Mùng Bốn cũng Nô... nô!
Ọp-lai nâng cốc em mong bác
Bờ-lôc còm men cậu nhớ cô.
Gốc Quế, Cung Hằng Xuân bát ngát
Cành Mai, Cốc Rượu Tết giang hồ.
Xuân này trúng lộc sao vui thế.
Tết tới hay là phắn... Thủ đô?
(Lời chúc Tết HĐQ đến PBC)
---------
Quế Hằng là tên một bạn gái của PBC

KHÔNG ĐỀ - GỬI BẠCH DƯƠNG

KHÔNG ĐỀ
(Hoahuyen tự đặt )

 
Nhà chật chạnh lòng đón Bạch Dương
Hai ngàn cây số vượt đường trường
Tấm lòng thơm thảo đan manh áo
Nước mắt mặn tình thắp nén hương
Tri ngộ hội hè nên nghĩa nặng
Tâm giao hoạn nạn hóa thân thương.
Người về có nhớ bàn tay nhỏ
Đang vẫy người đi dặm dặm đường.

Mùng 9 Tết Tân Mão
Viết bởi Hoàng Đình Quang -
11 Feb 2011, 21:09

GỬI NGƯỜI CHO MAI




 
Tết đến bồn chồn dạ nhớ ai
Thương nhau người gửi một cành mai
Cánh vàng chum chím chùm đơn kép
Lộc biếc lơ thơ cụm ngắn dài
Ngắt lá bâng khuâng ngày Một Chạp
Vin cành mong ngóng tháng Giêng Hai
Lời hoa xin vận vào thân phận
Hương sắc sao đành để nhạt phai.
30-Tết Tân Mão.